Câu chuyện: "Mặt Trăng và Mặt Trời"
Ngày xưa, trên bầu trời có hai người bạn đặc biệt: Mặt Trời và Mặt Trăng. Mỗi ngày, Mặt Trời tỏa sáng rực rỡ suốt cả ngày, mang ánh sáng và hơi ấm đến cho trái đất. Còn Mặt Trăng thì lại thích chiếu sáng vào ban đêm, làm cho bầu trời trở nên dịu dàng và tĩnh lặng.
Mỗi khi Mặt Trời lên, Mặt Trăng sẽ lặng lẽ đi ngủ. Mặt Trăng luôn cảm thấy hơi buồn khi không thể cùng Mặt Trời chơi đùa vào ban ngày. Một hôm, Mặt Trăng quyết định hỏi Mặt Trời một câu hỏi.
“Mặt Trời ơi, tại sao bạn luôn phải chiếu sáng cả ngày và tôi lại phải chiếu vào ban đêm? Tôi muốn cùng bạn chơi vào ban ngày!” Mặt Trăng hỏi với giọng buồn.
Mặt Trời cười hiền hòa và đáp: "Ôi Mặt Trăng, bạn biết không, mỗi người đều có công việc riêng của mình. Tôi chiếu sáng ban ngày để giúp mọi người làm việc, học tập, và vui chơi. Còn bạn, bạn chiếu sáng ban đêm để giúp mọi người nghỉ ngơi và có thể nhìn thấy những vì sao đẹp trên trời."
Mặt Trăng nghe xong cảm thấy vui hơn. "Vậy sao? Tôi không biết là mình lại quan trọng đến vậy."
Mặt Trời mỉm cười: "Đúng vậy, Mặt Trăng! Bạn làm cho bầu trời đêm trở nên đẹp và yên bình. Không có bạn, ban đêm sẽ tối om và buồn tẻ. Bạn cũng giúp các bạn nhỏ không sợ bóng tối."
Mặt Trăng cảm thấy tự hào vì công việc của mình. Từ hôm đó, Mặt Trăng không còn cảm thấy buồn nữa. Cả hai bạn biết rằng, dù có công việc khác nhau, nhưng họ đều quan trọng và bổ sung cho nhau.
Mặt Trời tỏa sáng suốt cả ngày, và Mặt Trăng chiếu sáng vào ban đêm. Và họ luôn biết rằng, dù không gặp nhau, họ vẫn luôn đồng hành trên bầu trời, mỗi người một nhiệm vụ, cùng mang lại ánh sáng và niềm vui cho mọi người.