Câu chuyện "Cô giáo Mai"
Ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ bên dòng sông hiền hòa, có cô giáo tên là Cô Mai. Cô Mai rất hiền, có đôi mắt sáng và nụ cười ấm áp như nắng mai. Hằng ngày, cô đến lớp để dạy các bé biết nhiều điều thú vị và mới mẻ.
Mỗi sáng, cô Mai đón các bé bằng một câu nói thật ngọt ngào: “Chào các con yêu quý của cô! Hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau học thêm nhiều điều hay nhé!” Nghe cô nói, các bé thích lắm và ai cũng mỉm cười chào lại cô.
Cô Mai không chỉ dạy các bé đọc chữ, viết số mà còn dạy các bé làm thế nào để yêu thương và giúp đỡ lẫn nhau. Có lần, bé Lan không tìm thấy chiếc bút màu xanh yêu thích. Lan buồn lắm, nhưng cô Mai nhẹ nhàng đến bên, nắm lấy tay Lan và hỏi: “Con có muốn cô giúp tìm lại bút màu không nào?” Cô cùng các bạn trong lớp tìm quanh phòng, và cuối cùng cũng tìm thấy chiếc bút màu xanh giấu trong góc bàn. Lan vui vẻ cảm ơn cô và các bạn, và từ đó Lan cũng học được cách giúp đỡ người khác khi họ cần.
Cô Mai còn dạy các bé cách chăm sóc cây cối và yêu quý thiên nhiên. Một hôm, cô mang vào lớp một chậu hoa nhỏ xinh, rồi kể với các bé rằng: “Các con ơi, cây cũng như các con vậy, cũng cần được yêu thương để lớn lên. Chúng ta cùng chăm sóc chậu hoa này mỗi ngày nhé!” Các bé thay phiên nhau tưới nước, nói chuyện với cây, và ngày nào cây cũng xanh tốt, ra lá mới thật đẹp.
Khi các bé lớn dần, ai cũng yêu quý và kính trọng cô Mai. Mỗi lần gặp cô ở ngoài đường, các bé lại vui vẻ vẫy tay: “Cháu chào cô Mai ạ!” Cô cười hiền hòa, đáp lại: “Chào các con! Các con ngoan, học giỏi là niềm vui của cô rồi!”
Và thế là, các bé lớn lên cùng tình yêu và lòng biết ơn dành cho cô giáo của mình, người đã dạy dỗ, yêu thương và chỉ bảo các bé từng ngày.